Monday, October 29, 2012

AOMAME


Tôi không phải là người hay đọc sách! Nhất định là không phải!
Hoặc ít nhất không phải là người hay đọc những cuốn sách có ý nghĩa sâu xa hay văn học đỉnh cao. Thế giới của tôi chỉ xoay quanh truyện tranh, bất kể là chuyện gì, từ đồng tính nữ cho đến đồng tính nam, giết người máu me be bét hay thần kinh biến thái, chỉ cần là có tranh vẽ thì tôi sẽ đọc hết (thật không biết có nên dùng từ đọc hay không nữa). Và tôi còn có thể nhớ rất rõ chi tiết đâu ra đấy, lời thoại, sự kiện, nhân vật, thời gian....Giống như nếu vô tình có ai hỏi tôi Naruto nó đánh nhau với ai đầu tiên hay Xên bọ hung nó biến hình mấy lần? tự động trong đầu tôi sẽ có câu trả lời ngay lập tức không cần suy nghĩ nhiều. 
Nếu một hôm tôi đọc truyện chữ, chẳng qua là muốn thử thách bản thân một tí, hay là đơn giản muốn chứng minh cho người khác thấy là tôi cũng đọc truyện chữ đó nhé, hoặc đơn giản hơn chút nữa là vì cái tựa nó hay, bià sách nó đẹp, tuyệt đối không phải là do nội dung truyện thế có chết không cơ chứ. Tôi đặc biệt hay bị thu hút bởi tựa đề hay, cũng giống như việc nghe nhạc, tôi không nghe bởi giai điệu, lúc đầu cũng không để ý đến lời bài hát mà chỉ vô tình bắt gặp đâu đó cái tựa đề hay thì sẽ về tìm bằng được rồi nghe luôn mấy lần từ đầu đến cuối. Có lúc bài hát hay thật, có lúc gặp bài chỉ muốn chửi bậy mấy phát liền vì đã uổng công nghĩ ra cái tựa hay thế mà nhạc nhẽo thì như cứt ai mà nghe nổi không biết. Nói chung tất cả là do tính cách, bời vậy đọc truyện cũng mất thời gian, vì cũng bị cuốn hút bởi cái tên nên cứ cố phải nhai nuốt đến tận cùng quyển sách mới có thể kết luận nó có hay (với mình) hay không =.=
Tôi đọc 1q84 cũng vì lý do này, lúc đầu không định đọc vì thấy nhiều người đọc quá, thấy bực mình vì ai cũng bàn tán nhưng mà thôi thì vì tựa đề nên phải nhắm mắt nhắm mũi. Cái tên thì lạ quá rồi không nói, lại là chuyện của nhật, lại là của murakami, tự nhiên rừng na uy hiện lên trước mắt, thấy chán lắm vì tôi không thích truyện đó, tên thì cũng bình thường mà cuộc sống mấy người đó lại nặng nề, giải trí đơn thuần mới là thích hợp nhất với tôi. Bởi vậy cũng ngại. Nhưng mà một hôm tôi thấy anh kia post một đoạn trên fb. Cụ thể là thế này:

"Đêm đã khuya rồi. Tôi có thể thẳng thắn hỏi anh một chuyện được không?"
"Đương nhiên là được" 
"Nên nói thế nào đây nhỉ, đây là một vấn đề hơi riêng tư"
"Chỉ cần tôi trả lời được"
"Chim anh có to không?"

Thế là phải đọc rồi, tôi muốn biết anh kia có cho xem không và ai là người đã hỏi. Cái hôm mà đi mượn truyện lại còn được dặn dò "nhớ phải đọc hết đấy nhé" Ừ thì dĩ nhiên phải đọc hết, chứ không khéo lúc trả sách bị hỏi mấy câu không trả lời được thì bỏ mẹ, bị khinh thường đã chớ mà có khi sau này không được cho mượn sách nữa thì đời quá buồn luôn. 

Đến hôm nay thì đọc xong tập 1 rồi, tôi đặc biệt thích nhân vật Aomame, chính là cái cô gái đòi xem chim đã nói ở trên. Có cái tên dịch ra là đậu xanh, đôi lúc bị kêu nhầm thành đậu nành hoặc loại đậu gì đó không biết. Có sở thích với những chiếc đầu (ừ đầu người đó, sở thích có tí quái dị ha) chuyên môn là sát thủ, chuyên đi giết mấy người đàn ông hành hạ vợ con nói chung (hồi nhỏ tôi cũng mơ làm sát thủ, mặc kimono ngắn ngủn cụt tay bay từ nóc nhà này sang nóc nhà khác). Cô gái này có gương mặt xinh đẹp nhưng không quá đặc biệt nên không đọng lại tí gì cho người đối diện, quay mặt một phát là quên đi mất. Nhưng khi nhăn mặt sẽ khiến người khác bị ám ảnh cả đời trẻ con sẽ bị tè ra quần vì sợ hãi tột độ. Đoạn này tác giả miêu tả vô cùng hay :)) Biết yêu lúc 10 tuổi, yêu một thằng tên tengo, yêu đơn phương, ao ước sẽ được gặp lại nhưng không có ý định đi tìm, chỉ muốn vô tình mà gặp lại. Kiểu cô ta đối đáp thật là buồn cười, giống như ngươi ở thế giới thứ 4, hài hước mà không biết mình hài hước khiến người khác cười vỡ bụng nhưng vẫn ngô nghê xem đó là điều bình thường! Nhưng mà cái hay nhất chính là mỗi phần của Aomame tác giả lại đặt tựa rất hay ví dụ như là "Khẽ thôi chớ làm bươm bướm giật mình", hay là "chắc như mắc neo cho kinh khí cầu". Mới đọc xong hết cuốn 1 thôi đến đoạn cô ta chuẩn bị dấn thân vào nguy hiểm - thế giới của những người tí hon. Muốn xem tiếp tập 2 và 3 = tiếng việt vì dịch quá hay nhưng mà chưa ra đành phải xem tiếng anh, 600 trang sách xem bằng tiếng anh không biết khi nào hộc máu mũi mà chết nhưng thôi đành coi vậy. 
Bonus thêm đoạn nữa:

"Uhm vậy thì tốt cho tôi xem một chút được không?"
"Ở đây hả?""
"Ở đây đầu óc anh có vấn đề hả?Từng này tuổi rồi rốt cuộc anh nghĩ cái gì vậy? ...Ở nơi này mà móc chim ra thì phải làm thế nào? Đương nhiên là lên phòng anh tụt quần cho tôi xem..."
"Cho cô xem rồi làm gì nữa?"
"Xem xong rồi làm gì nữa? ...Chẳng lẽ tôi cất công lên phòng anh, xem một cái rồi buông một câu "cám ơn anh vất vả rồi. Hôm nay thấy được đồ tốt rồi. Bye bye. Chúc ngủ ngon" rồi cứ thế mà về à?"
Tôi đây hoàn toàn yêu Aomame bằng cả trái tim này :)) 
Vậy đó viết note chỉ muốn ca ngợi cô gái này. Hết rồi! khi đọc xong hết ba cuốn thì mới biết được có đáng để đọc hay không như cứt vậy =.=

1 comment: